shàng yáo jiàn yì
上姚谏议
gāo wén yǔ shèng dé, jiē wèi gǔ wú lún.
高文与盛德,皆谓古无伦。
shèng dài shēng cái zǐ, míng tíng yǒu jiàn chén.
圣代生才子,明庭有谏臣。
yǐ zhān lóng gǔn jìn, jiàn xiàng fèng chí xīn.
已瞻龙衮近,渐向凤池新。
què yì bō tāo jùn, lái shí dǎo yǔ chūn.
却忆波涛郡,来时岛屿春。
míng yīn shī jù dà, jiā shì bù yī pín.
名因诗句大,家似布衣贫。
céng àn tóu xīn zhóu, pín wén jiǎng zhì shēn.
曾暗投新轴,频闻奖滞身。
zhào yín qīng xī yuè, sòng yào zǐ xiá rén.
照吟清夕月,送药紫霞人。
zhōng jì yī mén guǎn, hé yí bù huà lín.
终计依门馆,何疑不化鳞。
高文与盛德,皆谓古无伦。 圣代生才子,明庭有谏臣。 已瞻龙衮近,渐向凤池新。 却忆波涛郡,来时岛屿春。 名因诗句大,家似布衣贫。 曾暗投新轴,频闻奖滞身。 照吟清夕月,送药紫霞人。 终计依门馆,何疑不化鳞。